🍻 Ca Đừng Nhéo Mặt

Nữ nhân nheo nheo một bên mắt nhìn tôi, quả thực nhìn nàng ấy lúc này vô cùng tức cười. Tôi mỉm cười gật đầu, tay vẫn tỉ mỉ thận trọng thoa thuốc vào những vết thương trên gương mặt của nàng. Nguyên bản anh còn tưởng, có thế mặt dày mà ăn bánh trôi trong bát của cô. “Không được. Hôm nay em không có khẩu vị gì…..” Nghê Ca cho rằng anh rất muốn ăn bánh trôi, hơn nữa sợ anh ăn một phần không thể đủ no “Anh đừng lo. Em đem bánh trôi của em đưa cho anh 2.7. Uống cà phê hay ca cao. Hãy thử một thức uống giảm nếp nhăn ngon. Một nghiên cứu cho thấy ca cao có hàm lượng cao của hai chất chống oxy hóa (epicatechin và catechin) bảo vệ da khỏi tác hại của ánh nắng mặt trời, cải thiện lưu lượng máu đến các tế bào da, giữ độ ẩm và làm cho da trông mịn màng hơn. những cặp chân gà chọi đẹp nhữngY Tiên bỗng nhiên trầm mặc lại, bắt lại mạch cho tam nữ, lạnh lùng nói: chọiSư phụ, mọi ngươi đang nói gì vậy? Cách làm mồi câu cá nheo bằng ruột cá. Hầu hết mọi gia đình làm cá đều bỏ đi phần ruột cá, một phần là làm ѕạch lâu một phần là độ béo quá cao khi nấu nướng ѕẽ gâу ngấу. Vì thế các bạn có thể tận dụng nguуên liệu nàу để mang đi làm mồi câu cá nheo Một con cá voi lưng gù làm gián đoạn chuyến đi câu của hai ngư dân ở New Jersey khi lao lên khỏi mặt nước và suýt đè lên thuyền. Bài ca ngất ngưỡng là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Nguyễn Công Trứ. Hãy cùng cungdaythang.com phân tích bài thơ qua bài viết dưới đây nhé! Phân tích Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ – Bài làm 1 2. Cách làm cá nheo nấu măng chua Nguyên liệu làm cá nheo nấu măng chua – Cá nheo khoảng 500g – 300g măng chua – 1 quả cà chua – 1 thìa mẻ – Rau thì là, hành hoa – Gia vị gồm: mắm, muối, hạt tiêu, bột ngọt. Cách làm cá nheo nấu măng chua. Bước 1: Cà chua rửa sạch thái múi cau. Cá nheo ( ca nheo ) – cá nheo sông. Cá nheo (tên khoa học: Siluridae) thuộc họ cá da trơn sinh sống ở môi trường nước ngọt nên còn gọi là cá nheo sông. Phân bố rộng khắp trên thế giới. Tại Việt Nam, chúng có mặt trên các sông lớn ở cả miền Bắc và miền Nam. Cá có kích V8ZlKS. Chương 32. Bắt lấy nhược điểm của hắn Trong phòng 503, Tô Gia Minh trì độn đột nhiên phát hiện, qua một đêm, phong thủy* phòng ngủ đều thay đổi. * phong thủy ở đây có nghĩa là tình huống tình trạng Ân Du cậu có thể đừng dùng ánh mắt khó coi kia nhìn chằm chằm Tiểu Quân Quân của tôi hay không, còn có móng cẩu kia, không cần chạm vào Tiểu Quân kawaii* a. * tiếng Nhật – dễ thương Vô cùng đau đớn nhìn Ân Du cùng Lý Quân dính nhau như trẻ sinh đôi đi tự học, tâm Tô Gia Minh đều vỡ thành từng mảnh. “Các cậu cùng một chỗ là ý ở bên nhau như tớ tưởng sao? Tiểu Quân Quân, cậu có biết cùng một chỗ có nghĩa là gì hay không?” “Tiểu Quân, cậu không cần bị tên hồ ly Ân Du này lừa, có phải hắn uy hiếp cậu hay không?” “Tớ biết rồi, cậu nhất định là có nỗi khổ gì đó đúng không?” Cả một buổi tối, Tô Gia Minh vây quanh Lý Quân, trái ba vòng, phải ba vòng, làm cho Lý Quân đầu óc choáng váng. Ân Du vững như bàn đá ngồi ở một bên, rất là chuyên tâm đọc sách trên tay, tựa hồ như Tô Gia Minh có nói cái gì hắn cũng không để ý. “Tiểu Quân, tớ nói với cậu nga, Ân Du tiểu tử này đừng nhìn thấy nho nho nhã nhã, hắn chính là một tên nhân tinh a nhân tinh, cậu cùng hắn một chỗ khẳng định bị ăn sạch trong giây phút!” Lý Quân bị bộ dáng giương nanh múa vuốt kia của Tô Gia Minh chọc cười, “Cũng không phải yêu tinh, ăn cái gì mà ăn!” Cậu thừa nhận tin tức này đối với hai người bạn cùng phòng khác mà nói có chút kinh tủng, bất quá thay đổi không phải luôn cần thời gian sao. “Ai ai, ” Tô Gia Minh chỉ là liên tục lắc đầu, “Anh hai cậu cũng quá vô trách nhiệm, Tiểu Quân Quân thuần khiết như vậy sao có thể yên tâm giao ra a.” Lời nói vô tâm nhưng Lý Quân nghe được lại thân mình cứng đờ, Ân Du ở một bên cũng xoay người lại, một cước đá vào mông Tô Gia Minh, “Cậu đi tắm của cậu đi!” Trên thực tế, tuy rằng hai người là quan hệ người yêu, nhưng cũng chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, Lý Quân vốn sẽ không thông suốt, mà Ân Du cũng không có hành động nào vượt quá, hai người cũng chỉ là thoạt nhìn so với bình thường thì thân mật hơn chút. Bất quá Ân Du cũng không vội, dù sao vội cũng không vội nổi. Có thể nhận được sự đáp lại của cậu nhóc đã làm cho hắn hết sức kinh hỉ, nếu Lý Quân không hiểu, vậy từng bước giúp cậu hiểu là được rồi. Tuy rằng không có chuyện gì quá nổi bật, nhưng ít ra Lý Quân mỗi ngày đều ngoan ngoãn theo Ân Du, hai người thân mật khăng khít như thế cũng đã miểu sát rất nhiều người qua đường. Mà Hạ Đan bên kia hiển nhiên lại càng nghẹn khuất. Cũng không biết tại sao lại thế này, gần đây ngay cả cơ hội nhìn thấy Lý Hiên cũng không có. Nói chuyện điện thoại Lý Hiên cũng chỉ là cho có lệ, Hạ Đan thậm chí tìm một lý do rất hoàn mỹ để chờ ở nơi thực tập của Lý Hiên, nhưng từ xa nhìn thấy cô ta, Lý Hiên liền lạnh mặt bắt taxi bỏ đi luôn. Cho dù người ẩn nhẫn như cô ta cũng nhịn không được sốt ruột. Trong lòng cô ta hiểu được, nếu không phải có chuyện buổi tối hôm đó, học trưởng chỉ sợ căn bản sẽ không đáp ứng làm bạn trai mình. Nguyên bản cô ta có tự tin, chỉ cần học trưởng cho cô ta cơ hội, nhất định cô ta sẽ làm cho học trưởng từng chút từng chút tiếp nhận mình. Nhưng sự thật thì rất tàn khốc. Hạ Đan không hiểu mình có chỗ nào không tốt, trước kia còn tưởng rằng Nhan Nhan sẽ là uy hiếp của mình, nhưng hiện tại cô ta phát hiện, trong lòng Lý Hiên căn bản là không có bất cứ nữ nhân nào. Chẳng lẽ học trưởng thật là giống như trong lời đồn… không gần nữ sắc? Nhưng là, rõ ràng buổi tối hôm đó, học trưởng… dũng mãnh như vậy. Nghĩ đến đây, Hạ Đan bất giác đỏ mặt, tuy rằng cô ta lớn mật chủ động, trên thực tế thì trên phương diện kia cũng là vô cùng ngây ngô. Dù sao bản thân Hạ Đan vẫn là phi thường thanh cao, nếu không phải gặp được Lý Hiên khí chất xuất chúng, cô ta làm sao sẽ hạ thấp bản thân theo đuổi? Không được! Ta cũng không tin Lý Hiên đối với ta một điểm cũng không động tâm? Hạ Đan mím môi, ánh mắt càng thêm kiên định. Cô ta lấy di động ra, ngón tay thon dài ở tên màn hình lướt lướt, cuối cùng dừng ở một dãy số xa lạ… “Alo. Quân Quân à! Chị là Hạ Đan học tỷ.” Điện thoại vừa kết nối, trên mặt Hạ Đan nhất thời cười tươi như hoa, thanh âm tuyệt đẹp, mặc cho ai nghe đều nhịn không được tâm tình tốt lên. Vừa ngắt điện thoại, tươi cười trên mặt liền biến mất, thần sắc rất phức tạp. Lý Quân này, ở trong lòng học trưởng thật sự có địa vị cao như vậy sao. Nghĩ đến một màn học trưởng ôm em trai ở quán cà phê, Hạ Đan ẩn ẩn có chút nhụt trí, trực giác của nữ nhân nói cho cô ta biết, phương diện này khẳng định có gì đó không ổn. Không phải đoán, mà là khẳng định. Học trưởng cưng chiều em trai, làm cho Hạ Đan đều tâm sinh đố kỵ. Đây không phải là một điềm báo tốt. Hạ Đan lắc đầu, tiếp theo gọi vài cuộc điện thoại cho Lý Hiên, nhưng là không có người nghe. Sớm đoán được như thế, Hạ Đan không chút hoang mang nhắn một cái tin nhắn qua. Rất nhanh, Lý Hiên liền gọi điện lại. Giờ khắc này, Hạ Đan hiểu rõ, chính mình lại đoán đúng rồi. Lý Quân, chính là nhược điểm trong lòng Lý Hiên đi. Kinh hỉ trong lòng áp lại suy nghĩ phức tạp này, Hạ Đan thật cẩn thận ấn nút nhận điện thoại, “Học trưởng…” Ngày đó tự chủ trương gọi học trưởng, lúc ấy Lý Hiên cũng không có nổi giận, trong lòng Hạ Đan liền có chút mừng thầm, ai ngờ đến ngày hôm sau Lý Hiên liền lạnh mặt nói “Lại gọi toi như vậy, cô cũng đừng mong gặp tôi nữa.” Gọi Học trưởng’ Hạ Đan cũng hiểu được rất uất ức, chỉ là cô ta đối với thái độ lạnh như băng này của học trưởng có chút thất vọng đau khổ. Có lẽ là do mình nóng vội đi, thôi thì đi từng bước một vậy. Lòng người đều là thịt, cô ta cũng không tin không hâm nóng được tảng đá cứng Lý Hiên này. Thanh âm Lý Hiên rất nhanh truyền đến, “Vì cái gì hẹn Quân Quân ra ngoài ăn cơm?” “Học trưởng, anh cùng Quân Quân đã lâu không gặp mặt —— ” Hạ Đan vừa mới vội vàng giải thích, đã bị thanh âm lạnh như băng của Lý Hiên đánh gãy, “Gọi Tiểu Quân.” “Ân?” “Tôi bảo cô gọi là Tiểu Quân.” Thanh âm bên kia lại thấp hơn một phần. “Nga…” Hạ Đan sửng sốt một chút, lập tức lại khôi phục bình thường. Khống chế dục của học trưởng so với cô ta nghĩ còn mạnh hơn nhiều, một cái xưng hô cũng tính toán chi li như vậy. Hạ Đan rất nhanh sắp xếp lại cảm xúc, đem chuyện mình hẹn Quân Quân ra ngoài ăn cơm giải thích một lần, trong lúc nói tràn đầy sự quan tâm đối với Quân Quân. “Về sau không cần tự chủ trương.” Trầm mặc vài giây, Lý Hiên mới chậm rãi nói. Trong lòng Hạ Đan trầm xuống. “Lần này liền quên đi.” “Vậy…” “Ngày mai tôi sẽ đến.” Hô. Tảng đá trong lòng rốt cục rơi xuống, Hạ Đan cất di động, nhìn cửa sổ ngẩn người. Mặc kệ như thế nào, này cũng là đi bước nào tính bước ấy đi. Bữa tối mai, nhất định phải hiểu rõ được người em trai được học trưởng đặt ở đầu quả tim này. Anh không cần phải nhéo tay do not have to squeeze my tôi đi, để tôi biết mình không me, so I will know I'm not hơi thở với một chút nhéo mũi trong vài the breath with a slight pinching of the nose for a few bị nhéo trong thang một chút coi, Scout," anh nói, nhéo a minute, Scout,” he said, pinching laugh out my nhéo tay mình và không có cảm stretch my hands and feel có thể nhéo lỗ tai.”.Cats do not want to be có thể bị gãy ngón tay nếu thử nhéo could break a finger trying to pinch chúng tôi thân mật hơn một chút,chắc tôi đã bị we would been any closer,we would have been người có thể làm điều này bằng cách nhéo các lỗ mũi hoặc nhích cao hơn lên mũi gần mắt person can do this either by pinching the nostrils shut or pinching higher up on the nose closer to the nhéo chúng và đoan chắc là chúng hiểu là bà đã thấy chúng lấy trộm thứ không phải của pinched them and made sure the girls knew that she had seen them take what did not belong to miếng đệm bên trong như vậy mà không có gỗ chạm gỗ cũngnhư không có ngón tay are pads inside so that there is no woodhitting wood as well as no finger như có người nào đó chém mình hay người nào đó nhéo mình hay người nào đó đẩy mình, đủ like somebody stabbing you It's like somebody stabbing you or somebody pinching you or somebody pushed you, all kinds of dụ," con đừng nhéo em con, nó sẽ bị đau đấy".For instance,“You cannot hit your sister, she can get hurt.”.Bạn có nhớ hình ảnh thủ tướng Narendra Modi nhéo tai một đứa trẻ ở Nhật Bản?Remember the photo of Prime Minister Narendra Modi pulling the ears of a child in Japan?John cố gắng hết sức để theo kịp trò đùa, trả lời' Tôi phải nhéo".John tried his best to keep up with the joke, replyingI have to pinch myself.'.Nếu đĩa cột sống nhô ra trong một khu vực nhất định,nó có thể“ nhéo” dây thần kinh hông, đó là một trong những kênh giao tiếp chính giữa cột sống và a spinal disc protrudes out in a certain area,it can“pinch” the sciatic nerve, which is one of the main channels of communication between the spine and thế mẹ và tôi lượn lờ quanh siêu thị, vài phút dừng lại một lần để bà có thể ngồi xuống,hít vài hơi dài và nhéo tay tôi mạnh đến mức để lại mấy vết đỏ nhức Mom and I wandered around the mall, stopping every couple minutes so she could sit down andtake deep breaths and squeeze my wrist so hard it left angry red tình huống ngay lập tức thiếu kiểm soát cảm xúc áp đảo, nógiúp kéo mình lại với nhau để thu hút khía cạnh vật lý của các giác quan- tự nhéo mình, nhảy, cuộn đối tượng trong lòng bàn the immediate situation of lack of control over the overwhelming emotions,it helps to pull itself together to appeal to the physical aspect of the senses- pinch yourself, jump, scroll the object in the vẫn ở trên giường và tôi không thể có được tư thế vững chắc, nên tôi dùng hết sức lực lao vào anh, đập,He was still on the bed and I couldn't get a firm stance, so I threw myself at him as hard as I could, hitting,Dù bạn cù lét vào lòng bàn tay của mình hay nhéo nó, cào nó, hay cắt nó thì đó chỉ là một cảm giác thể chất thôi, không có gì hơn, nên đừng làm ra chuyện you tickle your hand, or you pinch it, or scratch it, or cut it, it's just a physical sensation, nothing more, so don't make a big deal out of người nhận nhấn vào file đính kèm của e- mail Storm thường có tên là beatles. mp3 hoặc Britney. mp3, họ sẽ nghe thấy một giọng phụ nữnhư người máy léo nhéo khuyên nên đầu tư vào hãng buôn bán xe hơi trực tuyến Exit had to first click on an attachment- usually given a misleading name such as beatles. mp3 or Britney. mp3- to hear the stock pitch,which featured a warbly robotic woman advising people to invest in online car seller, Exit cat doesn't want to be left out! "Vỡ ối rồi, vỡ ối rồi mau mau đi bệnh viện mau mau đi bệnh viện" Khung cảnh bây giờ hỗn loạn hơn bao giờ hết, còn chưa tới ngày dự sinh mà bé bi trong bụng đã làm loạn đòi ra bên ngoài rồi. "Nhanh đi thôi con còn đứng đó làm gì nữa""Gội đầu, con phải gội đầu đẻ xong làm gì có cơ hội được gội đầu chứ" Tôi chết lặng đứng nhìn em hồi lâu, bên dưới thì nước chảy ròng rã mà vẫn còn lo việc gội đầu sao? Em lúc này chắc vẫn chưa đau đớn gì, thấy vẫn còn ung dung tắm rửa, còn không quên đánh một tí son vào đôi môi chúm chím đó một màu cam đất nhẹ. Lạ thật đấy, đây không phải là những thứ mà tôi tưởng tượng trước đó. Khung cảnh mà tôi nghĩ sẽ là một trận túm đầu túm áo, chửi rủa rằng sau này sẽ không bao giờ sinh con cho tôi nữa chứ đâu phải như thế này? Tôi tặc lưỡi vài cái rồi cũng không nghĩ gì nhiều, thực tế chắc chắn sẽ không giống như vậy."ÁAAAAAAAAA VỢ ƠI ĐAU QUÁ ĐAU QUÁ, ĐỪNG NẮM TÓC ANH NHƯ VẬY MÀ, ÁAAAA""Anh đau bằng tôi hả? Có đau bằng tôi không mà than hả?""ANH ĐAU THẬT VỢ ƠI, ĐỪNG UIDAAA ĐAU QUÁ ĐỪNG NHÉO ANH MÀ""Sau này tự đi mà sinh con đi, đừng có đụng vào người tôi nữa, đau quá bố mẹ ơi không đẻ nữa không đẻ nữa" Khác cái con khỉ, chẳng qua là nó chưa đến thôi. Tôi đặc biệt chuẩn bị quần áo tươm tất đầu tóc gọn gàng để đón chào em bé ra đời mà nhìn tôi bây giờ xem..... Thân tàn ma dại, chẳng khác gì một thằng ăn cắp vừa bị người ta đánh cho một trận. "Đau quá, em không chịu nổi nữa bác sĩ ơi" Tôi thấy từng lớp mồ hôi đang phủ đầy trên gương mặt em, màu hồng hào vốn có cũng chuyển sang trắng bệch đôi môi được tô điểm bằng son môi cũng tái đi rõ rệt, tôi lo lắng nhìn bác sĩ thì chỉ nhận được cái lắc đầu. "Nở chưa đủ, mới được hai phân thì không thể sinh. Nếu mẹ đau quá thì bác sĩ sẽ tiêm thuốc giảm đau cho mẹ nhưng làm thế sẽ gây ảnh hưởng đến sức khoẻ của mẹ sau này" Tôi ái ngại nhìn bác sĩ rồi lại nhìn con mèo nhỏ đang đau đớn mà xu lông kia, sức khoẻ em vốn dĩ đã không tốt việc tiêm thuốc cũng không là cách tốt nhất nhưng bây giờ nhìn em đau đớn tôi cũng không đành lòng nhìn vợ như thế. "Vợ ơi, hay bây giờ tiêm thuốc cho em nhé để em đỡ đau còn giữ sức lát sinh nữa nhé" Em có lẽ vì đau mà không còn tỉnh táo nữa, mái đầu tròn gật nhẹ thay cho câu trả lời tôi thương xót nhìn em rồi lại nghĩ vài cái túm đầu túm áo, vài cái nhéo ban nãy thì sao mà đau đớn bằng những cơn đau, những cơn gò ngay lúc này cơ chứ. Thuốc được tiêm vào tuỷ em cũng chỉ nhíu mày một chút rồi lại bình thường, gương mặt đã giãn ra trông thấy tôi gượng cười hôn lên trán em một nụ hôn thật khẽ. "Thuốc có ảnh hưởng đến xương khớp của mẹ sau này, bố lưu ý bồi bổ cho mẹ nhé nhịp thở cũng sẽ bị ảnh hưởng đấy, lưu ý giúp bác nhé" Bác sĩ rời đi, trong phòng bây giờ chỉ còn em và tôi. Em thì đã chìm vào giấc ngủ, chắc là mệt lắm đau đến thế cơ mà. Nghĩ lại vẫn còn thấy buồn cười khi nãy còn vui vẻ tắm rửa tô son, khi trên xe thì cũng cười nói bảo sao chẳng thấy đau đớn gì bây giờ thì đau quá ngất mất rồi. Tôi xoa bụng thầm thì to nhỏ với con, chẳng còn bao lâu nữa là bố con mình gặp nhau rồi con đừng quấy phá mẹ nhiều nhé, lát nữa đến lúc con ra đời gặp bố mẹ ông bà thì cũng phải ra thật nhanh đấy nhé, bố rất mong chờ được gặp con. "Nở đủ rồi, bố mẹ tỉnh ngủ dậy đón em nào" Cô y tá lớn giọng nói, tôi có chút giật mình nhìn sang em thì thấy gương mặt đã nhăn nhúm lại. Luống cuống vội vàng mặc đồ khử trùng sạch sẽ đẩy vợ vào phòng sinh, trong khoảng khắc đó chân tôi dường như không thể đứng vững nữa. Ông bà đang đợi bên ngoài cũng lo lắng mà chạy theo. "Cố lên con nhé, bố mẹ luôn bên con" Bố mẹ em mắt đã phủ một tầng sương mỏng, họ không nói nhưng ánh mắt ấy chất chứa biết bao là nỗi niềm. Sự lo lắng hiện hữu rõ ràng trong đôi mắt, sự sợ hãi qua đôi bàn tay run, bố mẹ em còn thập phần lo sợ hơn tôi gấp trăm lần. Tôi cũng không kịp nói gì chỉ gật đầu cúi chào ông bà rồi đẩy nhanh giường bệnh của em vào trong. "Mẹ nghe nhé, bác đếm một hai ba mẹ hít hơi sâu rồi rặn em ra nha""Một...hai....ba.....""Rặn đi mẹ ơi, lại một lần như vậy nữa nha, cố lên mẹ ơi""Thấy đầu em rồi mẹ cố gắng hít một hơi thật sâu rặn thật mạnh nha mẹ""Một....hai....ba....rặn" Đúng lúc này, đôi tay em đã không còn sức để nắm lấy đôi tay của tôi nữa. Đôi môi đã tái nay đã chuyển sang một màu trắng bệch, mồ hôi thi nhau mà chảy dài trên gương mặt xanh xao kia, tôi xót thương mà không kìm được nước mắt, ở giây phút này đây tôi không biết phải dùng những từ ngữ nào để diễn tả. "Oe...oe oe....oe""Em bé đầy đủ tay chân nha bố mẹ ơi" Cô y tá dứt lời thì đặt bé bi nhỏ lên người em. Con lúc này nhỏ xíu, đỏ hỏn tôi chưa tin được rằng tôi đã làm cha, tôi chưa biết mình sẽ bắt đầu học từ đâu để có thể chăm sóc cho em và nuôi nấng con nên người. "Bố và em bé ra ngoài gặp ông bà nhé! Mẹ còn nhiều việc sẽ ra sau" Tôi hôn thật khẽ lên vầng trán đầy mồ hôi. "Cảm ơn em, bà xã" Xin chào! Tôi tên là Min Yoongi, đã không còn là chàng trai của tuổi ba mươi năm ấy mà tôi đã bước sang ngưỡng ba mươi hai rồi. Giới thiệu lại sở thích của tôi nhé? Tôi là con người yêu thích sự tự do, tôi thích được bay nhảy đi khắp mọi nơi trên thế giới và bây giờ có thêm niềm yêu thích mới là chăm con. Bạn bè đồng trang lức gặp tôi cũng chẳng còn hỏi câu "Định khi nào thì lấy vợ?" Mà thay vào đó là "Ngày thay tả mấy lần?" Đấy! Cuộc sống tôi vẫn như thế, vẫn như trước độ tuổi ba mươi đầy sự bay nhảy chỉ là giờ đây tôi đã có một gia đình nhỏ cho riêng mình."MIN YOONGI ANH NHÌN XEM HẬU QUẢ CỦA ANH NÀY!""Mèo con, hậu quả này anh đã xem qua. Lần này là có chủ đích chứ không phải ngoài ý muốn nữa đâu nhé!" Tôi cười thích thú lấy cái que quen thuộc trên tay em rồi chụp lại tấm hình làm kỉ niệm. "Đồ cún nhà anh!"——-Hoàn chỉnh văn——-Tui cảm ơn cả nhà đã đợi chờ một cái kết🥺thời gian qua có nhiều vấn đề nó nằm ngoài kế hoạch của tui huhu, nhưng một lần nữa tui cảm ơn mọi người và hẹn mọi người ở những tác phẩm típ theoooooYêu cã nhà🫶🏻

ca đừng nhéo mặt