🎣 Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Tái hôn với doanh nhân Tống, Từ Phong hạ sinh cho ông được 2 cậu con trai. Từ đây, cuộc sống của "nữ hoàng kungfu" cũng thoải mái hơn. Sau này, Từ Phong dần từ bỏ showbiz và quyết tâm làm hậu thuẫn cho chồng, giúp ông quản lý kinh doanh thậm chí còn mở công ty phim ảnh riêng. Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ. Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ Được 5.82/10 từ 16 phiếu bầu. Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ của tác giả Minh Tinh là câu chuyện hậu cung xoay quanh giữa hắn và nàng, giữa vị hoàng đế đương thời và hoàng hậu ác độc Hắn luôn để ý và sủng ái nàng hết mức, là một hoàng hậu như nàng đã có được người đàn ông trên vạn người như thế có phải là hạnh phúc Truyện Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Chương 7 với tiêu đề 'Uy Hiếp Hoàng Hậu Vong Ân' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật Có rất nhiều người muốn nàng chết một người là hoàng hậu một người là Đông Lăng Tử Lãng còn có Nghiêm công tử gì đó bị Hoàng Hậu Bị Ruồng Bỏ - Chapter 9 - Website đọc truyện tranh lớn nhất được cập nhật liên tục mỗi giờ - Cùng tham gia đọc truyện và thảo luận với các thành viên khác tại HamTruyenTranh.Com. HAM TRUYỆN TRANH. Danh mục . Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ - Chương 01 Thái giám tâm phúc của hoàng đế - Lưu Phúc cùng hai tiểu thái giám, đem theo thánh chỉ, chạy đến tẩm điện của Hoàng hậu - Vong Ưu Cung, cảnh tượng vô cùng vội vã.Trong Vong Ưu Cung, Hoàng hậu Kỉ Khuynh Nhan mới mười tám Chương 186: Gấu bự cũng bị vứt bỏ. Chương trước Chương tiếp. 2 cô bạn thân cùng yêu 1 chàng luật sư, đọc chuyện tình tay ba đầy ngang trái TẠI ĐÂY! Từ 1 phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần, câu chuyện tình yêu đầy sức cảm hóa! Anh là đại ma đầu lừng danh Dự án này liên quan đến ông Phan Văn Anh Vũ (còn gọi Vũ nhôm), bỏ hoang nhiều năm nay. Những dự án ven biển Đà Nẵng "đắp chiếu" nhiều năm, chính quyền đã nhiều lần ra "tối hậu thư" đối với chủ đầu tư các dự án. Đoạn đường Võ Nguyên Giáp (quận Sơn Trà) nơi Truyện ngôn tình trọn bộ Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ của tác giả Minh Tinh là câu chuyện hậu cung về vị hoàng đế đương thời và hoàng hậu. Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Chương 10 Ân Huệ Cửu Hoàng Thúc Ngầm Sinh Tình CảmỞ bên ngoài cung điện nam tử thân mang triều phục thân vương anh tuấn Khương Trần đúng là không đơn giản ở cửa thành muốn đánh thì đánh trước cung điện của hoàng hậu muốn đi thì đi 83Ej. Thái giám tâm phúc của hoàng đế - Lưu Phúc cùng hai tiểu thái giám, đem theo thánh chỉ, chạy đến tẩm điện của Hoàng hậu - Vong Ưu Cung, cảnh tượng vô cùng vội Vong Ưu Cung, Hoàng hậu Kỉ Khuynh Nhan mới mười tám tuổi, lười nhác nằm nghiêng trên nhuyễn tháp Bạch Ngọc, mặc phát thuỳ tiết chỗ này không hiểu >.<, bên trong vải đệm hiện ra dung nhan tuyệt sắc, làm cho người khác khó có thể hít mặc áo choàng lụa mềm mại màu vàng kim, vải mỏng rộng thùng thình phủ lên trên người gầy yếu, mơ hồ có thể thấy da thịt trắng noãn như tuyết, mềm đùi nàng phủ một tấm chăn mỏng, cung nữ quỳ trên mặt đất, thật cẩn thận mà Ϧóþ chân cho tay trắng nõn, thon dài đang cầm một quyển sách, ánh mắt trong suốt như nước, tập trung nhìn chữ viết trên sách, trông như hưởng thụ cuộc sống bình thường, tốt đẹp. Lát sau, từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân hỗn độn, chính là Lưu Phúc cùng hai tiểu thái Phúc kia hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt cực kỳ khôn khéo, đang bước vào Vong Ưu Cung, tươi cười bái kiến chủ tử, “Hoàng hậu nương nương, thánh chỉ đến…..”Hoàng hậu không chút để ý mở ra mí mắt, duy trì tư thế như cũ, cầm quyển sách nhẹ nhàng trở mình, không thèm hừ lấy một Phúc ho nhẹ một cái, đối với hành động của Hoàng hậu cũng không dám nói thêm tên tiểu thái giám cất giọng lanh lảnh nói “Nương nương, thánh chỉ đã đến, sao người còn không quỳ xuống tiếp chỉ ?” Chân mày nữ tử trên giường chau lại, khóe môi giương lên chút giễu cợt cùng lạnh lùng, vẫn không có ý định quỳ xuống, mà cung nữ đang Ϧóþ cho nàng nghe thấy thế liền ngừng tay, xoay người quỳ Khuynh Nhan liền đóng sách lại, nhìn cung nữ kia ra lệnh “Tiếp tục Ϧóþ!” Tuy biểu tình không giận dữ, nhưng âm thanh kia lại giống trù thu chim hót rất êm cung nữ sợ tới mức không biết làm sao, do dự trong chốc lát, mới lại quay lại tiếp tục Ϧóþ chân cho Phúc quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn tên thái giám vừa mở miệng, trong ánh mắt nhìn không ra hung ác tàn bạo, quay đầu lại, thay bằng vẻ mặt tươi cười, “Nương nương ngài có thể nằm tiếp chỉ…..”Nói xong, hắn chậm rãi mở thánh chỉ trong tay, cao giọng nói “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết Hoàng hậu Kỉ Khuynh Nhan được làm quốc mẫu là nhờ ơn trời, nhưng không có đạo đức của người làm lễ thọ yến của trẫm dám coi thường lễ pháp hoàng tộc, trước mặt mọi người đánh đại thần, ỷ vào sự sủng ái mà kiêu, bất chấp thiên hạ to lớn mà phá hư tín vật hoàng gia “Thánh linh châu”, coi rẻ quốc pháp, tội ác tày trời, nay phế bỏ tước vị Hoàng hậu, giáng xuống thứ nhân, khâm thử!”Thánh chỉ được đọc xong, bên trong một mảnh tĩnh tẩm cung, cung nữ thái giám đều nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất, “phế bỏ tước vị Hoàng hậu”, mấy chữ này truyền vào tai, bọn hạ nhân chỉ cảm thấy toàn thân rét biết rằng nếu chủ tử mất đi sự sủng ái, cuộc sống của bọn nô tài cũng không tốt đẹp người nên lo lắng vẫn nằm ở trên giường, nghe vậy thì nhợt nhạt cười lạnh, “Làm phiền Lưu công công trở về nói với Hoàng thượng, chỉ phế hậu này ta nhận!” Lưu Phúc cung kính tiến lên, đưa thánh chỉ qua, rồi lại nhỏ giọng bên tai nói “Nương nương, nếu bây giờ người đi tìm Hoàng thượng cầu xin tha tội, chịu nhận phạt, nói không chừng Hoàng thượng sẽ thu hồi lại thánh chỉ…..”“Không cần!”Kỉ Khuynh Nhan tiếp nhận thánh chỉ, cũng không thèm nhìn qua một cái, ném xuống mặt Vong Ưu Cung bọn nô tài bị hành động của nàng doạ đến không tin được, run run mà quỳ trên mặt đất, không dám thở Phúc thở dài. Vợ chồng giận dỗi, xui xẻo nhất chính là bọn hạ khỏi Vong Ưu Cung, hắn quay đầu lại trừng mắt tên thái giám đang đi phía sau “Đến hình sự phòng lãnh ba mươi bản.”Tiểu thái giám kia nghe thấy vậy, phịch một tiếng quỳ xuống đất, giọng run rẩy hỏi “Lưu tổng quản, đây là vì sao?”Hắn hừ một tiếng, “Tên nô tài ngu xuẩn, ngươi có biết tại sao Hoàng thượng dù phế Hoàng hậu nhưng không đem nàng vào lãnh cung không?”Tiểu thái giám cẩn thận suy nghĩ, quả thực trong thánh chỉ không có nhắc đến việc đem Hoàng hậu vào lãnh cung.“Ngươi có biết vì sao nàng dám nằm mà tiếp chỉ không?” Sắc mặt Tiểu thái giám tái nhợt mà lắc đầu, hắn là hạ nhân mới đến, chỉ nghe nói lúc trước Hoàng thượng rất sủng ái Kỉ Hoàng hậu, vì nàng mà dự định bỏ đi toàn bộ hậu phúc giơ chân đá hắn một cước, “Nguyên nhân thì ngươi hiểu sau, chỉ biết ta vì cái gì mà bảo ngươi đi lãnh ba mươi bản.” Nói xong liền xoay người rời phải hắn đối với hạ nhân quá mức vô tình, mà hiện giờ tuy Kỉ Khuynh Nhan bị phế, nhưng chỉ cần có đầu óc thông minh mọi người đều biết, nàng chính là sinh mạng của Hoàng thái giám kia có mắt như mù, đắc tội với nàng không ૮ɦếƭ thì cũng bị Hoàng thượng lột mươi đại bản coi như là bài học cho hắn, cho hắn biết trong hoàng cung, hạng người nào không thể đắc cung, vĩnh viễn là nơi tràn ngập mùi máu tanh, nếu không tinh ranh thì chỉ có ૮ɦếƭ!Minh Tránh điện là nơi ở của Kim Thịnh vương triều sau khi bãi triều để xử lí công việc, phong cảnh thanh tịnh mà đẹp đẽ, thủ vệ rất nghiêm ngặt, bây giờ lư hương đang cháy bên trong tỏa ra mùi Huân hương mùi cỏ thơm khiến người ta an hoàng đế trẻ tuổi mặc long bào có thể thấy được khí chất của bậc đế vương, tay cầm tấu chương, không chút để ý nhẹ nhàng lật cung nữ không một tiếng động kính cẩn đứng ở hai bên, chỉ có một tiểu cung nữ mười sáu, mười bảy, tay cầm quạt lông, chậm rãi mà quạt từ phía sau cho Hoàng nay Hạ Thiên mùa hè đặc biệt nóng bức, mặc dù kinh thành của Kim Thịnh vương triều ở phương bắc nhưng thời tiết vẫn cảm thấy được sự khô nóng, khó có thể chịu được. Cách đó không xa, thái giám tổng quản Lưu Phúc đang chờ Hoàng thượng sai khiến, lén lút nâng con mắt liếc nhìn chủ tử một cái, thấy vẻ mặt Hoàng thượng không hờn giận, trong lòng có chút hiểu kim Hoàng thượng Triệu Nguyên Thừa tính tình thất thường, thủ đoạn tàn khốc, mười sáu tuổi đã đăng cơ, trị vì đã mười nămTuy rằng năm đó, ngôi vị hoàng đế là do hắn dàng thủ đoạn tàn bạo mà đoạt lấy, nhưng hắn tại vị cũng đã mười năm, có thể nói là quốc thái dân an, bất luận trọng thần trong triều đình vẫn là lê dân bá tánh, dân chúng, đều thấy rõ vị hoàng đế này thiết huyết như thế nào, làm cho Thịnh Vương triều bây giờ rất hưng thịnh, chứng tỏ hắn rất có năng từ khi hoàng đế còn nhỏ đã để Lưu Phúc hầu hạ bên người, sở dĩ có thể từ một tiểu thái giám lên tới Đại tổng quản phủ nội vụ như ngày hôm nay, là do hắn có thể hiểu được ý nghĩa qua lời nói và sắc mặt, có công lớn trong việc hầu hạ chủ trời tuy nóng, chung quy cũng không có chuyện gì, hắn cũng không hoảng sợ khi thấy chủ tử lộ ra thần thái như chính không có vấn đề gì, nhưng mặt chủ tử lộ vẻ không kiên nhẫn, chỉ có một chuyện mới khiến cho tâm tình Hoàng thượng không Phúc nổi tiếng lá gan lớn đi về phía trước vài bước, thân thủ đem trà lạnh bên trong ấm rót một chén dâng lên, “Hoàng thượng, tiết trời nóng, ngài trước tiên uống ly trà lạnh để giải khát, tuy rằng công việc quan trọng, nhưng vẫn phải cẩn thận long thể.”Triệu Nguyên Thừa xem xét vẻ mặt lấy lòng của hắn, nhịn không được hừ cười, đóng lại tất cả tấu chương, tùy ý ném tới một bên, tiếp nhận ly trà lạnh, chậm rãi chất lỏng mát lạnh theo yết hầu chảy xuống dạ dày, tim hắn cũng bớt chút phiền muộn, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn tinh xảo trên chén, “Thời gian thực nhanh, như vậy đã qua một tháng, cũng không biết tiểu du côn kia hiện tại như thế nào ?”Giống như không chút để ý nhắc đi nhắc lại một câu, Lưu Phúc nhất thời hiểu ý, tiến đến bên hắn nhỏ giọng nói “Nàng nếu biết bệ hạ còn nhớ tới nàng, trong lòng không biết cao hứng đến bộ dạng gì đâu.” Triệu Nguyên Thừa lạnh nhạt liếc hắn một cái, “Trẫm khi nào nói trong lòng nhớ nàng ?”Lưu Phúc cười xòa, “Nô tài theo người nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại không biết. Kể ra, nàng đã bị Hoàng thượng lạnh nhạt hơn một tháng, nô tài nghĩ, một tháng chịu phạt hẳn là nàng đã có được bài học, nếu Hoàng thượng cho nàng một cơ hội sửa đổi, về sau nàng ở trước mặt Hoàng thượng khóc om xòm, biết mà suy nghĩ lại…..”“Tiểu du côn kia được trẫm nuông triều, đích thực là thiếu giáo huấn, e rằng vô pháp.”Ngón tay Triệu Nguyên Thừa tiếp tục đùa nghịch những hoa văn tinh xảo trên cái chénTrầm mặc một lúc, hắn hỏi “Bây giờ nàng thế nào rồi ?”Biết Hoàng thượng đã chịu đựng một tháng, bây giờ nhịn không được muốn biết tin về Hoàng hậu, Lưu Phúc liền liên tục nói không ngớt về tình hình của Kỉ Khuynh Nhan.“Tuy rằng ngôi vị Hoàng hậu của nàng bị phế bỏ, nhưng thân thể nàng tôn quý, từ khi tiến cung đến nay đều được hầu hạ chu đáo, nô tài sợ ở trong lãnh cung sẽ làm tổn hại thân thể của nàng, cho nên đã tự sắp đặt cho nàng ở lại trong Vong Ưu Cung, một tháng nay nàng đều đọc sách với tập viết, cư xử rất đúng mực."Triệu Nguyên Thừa nghe Lưu Phúc nói vậy khẽ híp mắt, hừ một tiếng, “Khen cho ngươi có lá gan thật lớn nha, chỉ là một Hoàng hậu bị phế mà ngươi còn dám cho nàng lưu lại ở tẩm cung Hoàng hậu, ngươi muốn mất đầu sao ?”Hai chân Lưu Phúc mềm nhũn, run rẩy quỳ trên mặt đất, “Nô tài tội đáng muôn ૮ɦếƭ, xin Hoàng thượng trách phạt.”Hắn bên ngoài thì nói như vậy, nhưng trong lòng chẳng có chút lo sợ, Hoàng thượng chỉ gỉa bộ kêu chém đầu, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho nàng, hắn tin rằng Hoàng thượng đang thầm khen ngợi biết nguyên nhân tại sao vợ chồng Hoàng thượng lại cãi nhau đến mức này thì phải quay lại một tháng đó là sinh nhật thứ hai mươi sáu của Hoàng thượng, lúc ấy văn võ bá quan đều đến chúc mừng, Tả thừa tướng kiêm Hộ bộ thượng thư Tào Thanh Sơn đã cho biểu diễn một vở tuồng “Hà Sơn vĩnh trú” Giang sơn còn mãi.Lúc trước Kim Thịnh vương triều cùng Thương Việt nổ ra chiến tranh, nhưng chỉ trong vòng nửa năm, Thương Việt đã có mặt trên bản đồ của Kim giờ Thương Việt đã trở thành thuộc địa của Kim Thịnh vương triều, mà Thương Việt cũng là quê hương của Kỉ Khuynh đó, Triệu Nguyên Thừa đem bảy mươi vạn đại quân nghênh chiến Thương Việt, đánh một lần liền thắng, còn đem đệ nhất mỹ nhân – Kỉ Khuynh Nhan bắt về Kinh Thịnh, đưa vào hậu cung của hát hoàng gia liền đem điều này sang tác thành hí khúc lời hát, khí thế ngất trời cho các quan đại thần thưởng Thanh Sơn ở tiệc sinh nhật Hoàng thượng uống rượu vô cùng nhiều liền đem “Hà Sơn vĩnh trú” để ca ngợi công lao của Hoàng Khuynh Nhan nghe xong không kiềm chế được, không để ý đến phép tắc, tiêu sái bước đến trước mặt Tả thừa tướng liền hung hăng đánh hắn một bạt Thanh Sơn bị nàng tát, sững sờ ngay tại thượng giáo huấn nàng vài câu, nhưng ngày thường nàng được nuông chiều nên không thèm nghe mà tức giận đem vật tượng trưng cho tước vị Hoàng hậu – “Thánh linh châu” ném xuống đất, vỡ thành từng thượng tức giận, liền ban một đạo thánh chỉ đến Vong Ưu Cung phế đi địa vị Hoàng hậu của rằng nhìn bên ngoài nàng đã bị phế nhưng trong lòng Hoàng thượng nàng chiếm vị trí lớn làm sao có thể thờ ơ ?Đáy lòng Lưu Phúc tính toán, đồng thời, trong đầu Triệu Nguyên Thừa hiện lên dung mạo tuyệt sắc trước Kỉ Khuynh Nhan thân là tù binh, nhưng dung nhan của nàng độc nhất vô nhị, khiến nam nhân nào cũng mê mẩn, hắn cũng không phải ngoại đó hắn bá đạo tà mị đối với nàng cuồng vọng mà tuyên bố, “Trẫm muốn ngươi là nữ nhân của trẫm, chỉ cần ngươi ngoãn ngoãn khuất phục mà ở lại với trẫm, trẫm có thể cho ngươi mọi thứ, bất kể là quyền thế, của cải hay địa vị…..”Cứ như vậy, hắn một mình độc đoán, không quan tâm cả triều đình phản đối, cố ý đem quốc nữ tù binh lên làm Hoàng bộ hậu cung bất an, triều đình nghị với hắn khuyên can căn bản là không có kết quả, hắn cũng không muốn làm “Thán Đức”tài ba minh quân, cũng không để ý muốn bước đến vương vị hoàng đế thì phải ɢɨết bao nhiêu mạng là hắn muốn, dù làm bất cứ thủ đoạn nào cũng sẽ không buông không thể phủ nhận rằng trong lòng hắn Kỉ Khuynh Nhan như một sủng vật, vừa nuông chiều nàng cũng vừa thi thoảng cho nàng cảm nhận được thế nào là đau đớn, thế nào là khuất dĩ phế nàng cũng chính là cảnh cáo nàng, cho nàng hiểu, hắn có thể cho nàng địa vị cao quý, cũng có thể cho nàng mất tất học lần này là để hắn hoàn toàn thuần phục nàng, chờ nàng ngoan ngoãn khuất phục dưới hắn, mặc hắn chơi đến đây, ý cười trên môi Triệu Nguyên Thừa ngày càng nồng đậm. Trải qua một tháng bị bỏ rơi, tiểu du côn kia cũng nên biết ai mới là chủ tử thực sự trong hoàng cung này đầu trừng mắt nhìn Lưu Phúc một cái, hắn phất tay, “Đứng lên đi, đừng quỳ ở đó mà chướng mắt ta.”Lưu Phúc đứng dậy, không quên tạ ơn Hoàng Nguyên Thừa có chút đăm chiêu. Một tháng không gặp, thật là có chút nhớ tiểu du côn Vong Ưu Cung có một tòa Vong Ưu hồ, trong hồ nuôi rất nhiều cá chép, trên mặt hồ nở rất nhiều hoa sen trắng thanh lệ, cao nhã, lá sen phủ kín mặt hồ, bên hồ còn trồng rất nhiều cây dương liễu. Gió khẽ thổi, từng đợt khí mát phả vào Khuynh Nhan lười biếng mà nằm trên giường đặt bên hồ, mái giường thật lớn như cái dù che đi ánh mặt trời chói chang. Hai tiểu cung nữ đứng ở hai bên, lẳng lặng chờ chủ tử giao không ngừng lật giở quyển sách trong tay. Ánh mặt trời buổi trưa có chút nóng bức, nhưng nằm dưới mái giường, hưởng thụ gió mát từ mặt hồ thổi vào, cảm giác rất thoải lẽ đọc sách đã lâu, nên mí mắt có chút mỏi, nàng liền đổi tư thế thoải mái hơn, nhẹ nhàng nhắm lại mắt, nghĩ muốn ngủ một không biết từ đâu truyền đến tiếng bước chân, làm nàng thấy rất khó chịu.“A, không phải mắt ta có vấn đề chứ, đây chả phải là phế hậu từng đứng đầu lục cung, dưới một người trên vạn người đó ư ?”Cùng với tiếng bước chân truyền đến là tiếng cười yểu điệu, châm Khuynh Nhan hơi mở mắt, chỉ thấy một người mặc lăng la một loại vải dệt thưa, trang điểm xinh đẹp, trên đầu đeo trang sức bằng vàng, đi tới phía vẻ kiêu ngạo, đằng sau là hai cung nữ và hai thái giámThấy nàng vẫn nằm trên giường, nữ tử diện mạo xinh đẹp tiến lên vài bước, từ trên cao đánh giá nàng.“Mặc dù lúc trước ngươi được sủng ái, nhưng chẳng phải một tháng trước, ngươi đã bị Hoàng thượng hạ chỉ phế truất ngôi vị Hoàng hậu, hạ xuống thứ nhân sao? Kỉ Khuynh Nhan, nếu ngươi biết suy nghĩ, hẳn phải biết thân phận bản cung cao quý, thấy bản cung mà không quỳ, ngươi cũng biết phải bị xử phạt ?"Kỉ Khuynh Nhan mệt mỏi mở mắt, phất tay như đuổi sâu bọ, “Tránh ra một chút, ngươi chắn hết ánh sáng của ta rồi. ’’Nữ tử tự xưng là quý phi kia là nữ nhi của tả thừa tướng Tào Thanh Sơn – Tào Kim Linh, bốn năm trước được Triệu Nguyên Thừa nạp vào cung làm quý Triệu Nguyên Thừa đem chiến lợi phẩm là Kỉ Khuynh Nhan về hoàng cung, tất cả nữ nhân trong hậu cung vì nàng mà mất đi sủng hạnh. Không nghĩ tới nữ nhân thường an phận thủ thường này lại dám khiêu khích hắn, ý đồ hại chết Kỉ Khuynh như hắn biết, từ khi Kỉ Khuynh Nhan vào cung tới nay, là Tào Kim Linh thường xuyên đối nghịch với nàng chứ không phải là Tô Nhược Khuynh Nhan tuy rằng tính tình nôn nóng, lớn mật, nhỏ mọn cộng thêm lòng dạ xảo quyệt, hành động cổ quái, nhưng nếu không chủ động khiêu khích nàng, nàng sẽ không làm gì thương tổn người sâu thả vào áo phi tử, cố ý cắt xiêm y của phi tử, hoặc lấy trâm cài tóc ngọc trai của phi tử, cho cứt mèo vào trong cơm của phi tử, đây mới là thủ đoạn của Kỉ Khuynh Nhan, vô cùng nhàm chán mà lại ấu trĩ, nhưng làm người khác thật sự tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại làm hắn thấy nàng rất đáng nên hắn biết Kỉ Khuynh Nhan lúc trước thường ỷ vào thân phận Hoàng hậu của mình mà bắt nạt phi tử hậu cung, hắn cũng chỉ mắt nhắm mắt mở, rất ít khi để ý tới. Dù sao hậu cung tranh đấu là điều không thể tránh khỏi trong hoàng cần không động đến giới hạn của hắn, hắn chỉ là người đi xem hậu cung phi tử tranh đấu với nếu vượt qua giới hạn của hắn, hắn sẽ trừng phạt, và thủ đoạn sẽ cực kỳ tàn nhẫn.“Nói cho trẫm, vì sao ngươi lại làm như vậy?”Tô Nhược Liên cắn môi, vẫn không nhúc nhích, nàng cố nén nước mắt, là nàng rất yêu nam nhân từng nghĩ, nam nhân này chẳng những sẽ cho nàng quyền thế địa vị và sủng ái, còn cả đời chỉ có mình nàng, hứa hẹn cùng trời quả, nam nhân làm cho nàng yêu đến chết đi sống lại này trong lòng lại không có vị trí nào cho nàng. Nàng yêu Triệu Nguyên Thừa, yêu đến sắp phát đầu tiên nhìn thấy hắn tuấn mỹ, cả người là khí thế quân giả, nàng chỉ biết linh hồn mình đã không thể kiềm chế mà yêu thương hắn sủng ái, được hắn quan tâm là những ngày hạnh phúc và vui khi bị hắn vứt bỏ, bị hắn quên lãng là những ngày tháng vô cùng đau hận Kỉ Khuynh Nhan, hận nàng độc đế sủng, hận nàng rõ ràng được Triệu Nguyên Thừa cẩn thận đối đãi, vẫn không biết quý trọng suốt ngày đối nghịch ngây thơ nghĩ, chỉ cần Kỉ Khuynh Nhan chết, như vậy tất cả sẽ trở lại như xưa? Cho nên nàng mới làm như vậy. Nàng biết nếu nói ra điều đó sẽ làm ình thêm đáng thương hơn mà thôi, cho nên đối với sự chất vất của hắn, nàng chỉ cười nhẹ, “Hoàng thượng cần gì phải hỏi vì sao? Nữ nhân ghen tị là không có nguyên do, nếu như Hoàng thượng nhất định muốn biết nguyên nhân, thì cứ coi như thiếp là vì ghen tị với sự thiên vị của người dành cho nàng đi.” Triệu Nguyên Thừa dùng chuôi quạt nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên. Nàng còn trẻ, xinh đẹp, cao quý, làm người ta động tâm, đáng tiếc trong nội tâm lại giấu tâm tư ác độc như vậy..Hắn thất vọng lắc đầu,“Nói thật ra đi, hậu cung chỉ là một nơi trang trí xa hoa với trẫm mà thôi, trẫm chưa bao giờ nghĩ muốn sủng ái ai, lúc trước trẫm sủng ái ngươi, là vì ngươi đơn thuần hơn những người khác, làm cho trẫm không cảm thấy ngươi tiếp cận trẫm là vì ích yêu, trẫm không có cách nào cho được, không tiếp tục sủng ngươi nữa, không phải vì trẫm có mới nới cũ, là vì cho tới bây giờ trẫm chưa từng yêu bất kì nữ nhân nào trong hậu cung cả. Nếu ngươi cảm thấy trẫm làm như vậy không công bằng, ngươi có thể yêu cầu trẫm cho ngươi rời cung, trẫm sẽ đồng ý, dù ngươi muốn tái hôn với người khác, trẫm sẽ cho ngươi một xe đồ cưới để cho ngươi có lễ cưới thật náo nhiệt. Nhưng là….” Mắt hắn chợt lạnh lùng, giọng điệu trở nên tàn ác, “Tô Nhược Liên, trẫm nói cho ngươi, dù Nhan nhi có chết theo mong muốn của ngươi, thì sinh mệnh của ngươi sẽ không vì thế mà thay đổi.”“Hoàng thượng thật sự vì nàng, chấp nhận mọi lời chỉ trích của mọi người trong thiên hạ?”Triệu Nguyên Thừa lạnh lùng cười,“Trẫm chỉ là sủng ái một nữ nhân mà thôi, như vậy mà lại bị chỉ trích sao?” “Hoàng thượng vì nàng, làm chuyện trái với lễ pháp cũng là chuyện thường tình.”“Ngươi đã hiểu được, vậy ngươi cũng nên biết trẫm trẫm không để ột người nào làm nguy hại đến nàng.”Hắn thu quạt lại, tuấn nhan đến gần nàng, “Trẫm rất muốn biết, Thiên sơn kì độc ngươi dùng là từ đâu?”Tô Nhược Liên cụp mắt, thấp giọng nói“Thiếp thân nguyện nhận mọi trách nhiệm về mình.” “Hừ! Nhận mọi trách nhiệm? Ngươi che chở ai?”Triệu Nguyên Thừa cũng không ngốc, cha Tô Nhược Liên cũng chỉ là một Huyện lệnh nho nhỏ, không có nhà mẹ đẻ hiển hách ở đằng sau để dựa vào. Thiên Sơn kì độc tuy rằng không khó lấy, nhưng nữ nhân trong hậu cung muốn có cái này để thực hiện âm mưu, không có chút hỗ trợ thì sẽ không thể có được.“Thiếp thân nguyện lấy chết đền tội.” Tô Nhược Liên rất kiên lạnh lùng nhìn nàng, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống nàng, thần thái không hề lo sợ,“Nếu ngươi cho rằng lời nói đáng giá, bí mật trong bụng ngươi, nên cùng mang vào quan tài đi thôi.” Sử sách Kim Thịnh ghi lại, Liên phi, phi tử từng được Hoàng thượng sủng ái, vào năm Vĩnh Liệt thứ mười, ngày mười tám tháng bảy ốm nặng mà bỏ mình, Hoàng thượng liền có chỉ, sai người đại táng, đưa người vào hoàng lăng yên Liệt năm thứ mười, ngày hai mươi tháng bảy, quý phi Tào Kim Linh khi đi dạo ngự hoa viên, không cẩn thận bẻ gãy Hoa hồng Mẫu đơn – bảo vật quý giá của Kim Thịnh vương triều, Hoàng thượng giận dữ, hạ chỉ đem Tào quý phi vào lãnh cung.“Ta oan uổng, ta muốn gặp Hoàng thượng, cho ta đi gặp Hoàng thượng......”Phụ trách tuyên chỉ Lưu Phúc nhìn Tào quý phi ngày trước kiêu ngạo, lúc này hét to như người điên, lắc đầu thở dài “Nương nương cần gì phải giả bộ hồ đồ, Hoàng thượng vì sao lại muốn đẩy nương nương vào lãnh cung, người còn không hiểu rõ nguyên nhân hậu quả?”Tào Kim Linh đang khóc nháo ngẩn ra, ngây ngốc nhìn Phúc cười,“Nương nương, có chút chuyện lão nô tài không nên nói, chỉ có thể mong ngài cẩn thận suy nghĩ lại, lúc trước Kỉ chủ tử thiếu chút nữa bị người hại chết, ngay sau đó Liên phi nương nương cũng đã qua đời, mà nguyên nhân thật sự cái chết của Liên phi nương, ngài chắc cũng rõ, Hoàng thượng không tin Liên phi nương nương có bản lãnh có được Thiên sơn kì độc, nên đã truy ra đến cùng......”Nói đến đây, sắc mặt của nàng ta đã tái nhợt đến dọa người.“Với sự yêu thương của Hoàng thượng với Kỉ chủ tử, không trực tiếp lăng trì xử tử hung thủ thật sự, như vậy đã là nhân từ rồi, nương nương còn phải cảm ơn đó.”Nói lời này, Lưu Phúc thu thánh chỉ lại, sai người đem Tào quý phi vào lãnh Kim Linh hoàn toàn bị lời nói của hắn khiến cho sợ ngây ngầm sai Tô Nhược Liên hạ độc Kỉ Khuynh Nhan, chuyện này rõ ràng rất bí mật, nàng cũng không phủ nhận Thiên sơn kì độc là nàng vất vả lắm mới lấy được từ cha đưa cho Tô Nhược Hoàng thượng sao lại tra ra được chuyện này có liên quan đến nàng?Lúc trước mật thám nàng cử đi dò xét nói Tô Nhược Liên trước khi chết không nói tên nàng lẽ câu nói kia, nàng không giấu được bí mật gì với Hoàng thượng?Không, nàng không muốn vào lãnh cung! Nàng không muốn nửa đời còn lại phải ở trong nơi lạnh như băng kia… Kỉ Khuynh Nhan đã dần dần hồi phục, điều này làm cho Triệu Nguyên Thừa rất cao giờ nàng đã không cần cách mỗi ba canh giờ uống cái thuốc đen thui kia, bởi vì độc trong người nàng đều được ho ra, kế tiếp nàng chỉ cần nghỉ ngơi, sẽ rất nhanh hồi phục lại bình hôm đó, Triệu Nguyên Thừa kích động đi vào Vong Ưu cung tìm vật nhỏ hắn luôn nhớ nhung, nhưng vào tẩm cung, chỉ thấy biểu tình trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của Kỉ Khuynh Nhan rất khó Điệp thấy Hoàng thượng tới, hỏi han xong liền lui ra Nguyên Thừa cười nói“Nàng lại làm sao vậy? Trẫm không phải đã bỏ cái xích cổ tay đi rồi sao? Sao nàng vẫn thở phì phì thế? Trời nóng như vậy, người mà nóng lên sẽ không tốt, chả nhẽ nàng còn muốn uống cái thuốc kia sao?”Kỉ Khuynh Nhan nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, trong lòng hỗn biết nam nhân này, lúc nàng tưởng như sắp chết đã chăm sóc nàng cẩn thận. Tuy rằng nàng thừa nhận, nhưng lúc nàng yếu nhất, bất lực nhất, lúc khó khăn hắn đều ở bên nàng, điều này làm nàng có vài phần cảm kích với hắn trong khi nàng nghe nói một loạt thảm án xảy ra trong hậu cung, một chút cảm kích giờ là chua Nguyên Thừa bị nàng nhìn rất khó hiểu, đi đến trước mặt nàng, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng như ngọc của nàng, “Nhan nhi, nàng làm sao vậy? Thân thể lại không thoải mái sao?”Nàng gạt tay hắn, chất vấn,“Có phải ngươi hạ lệnh xử chết Tô Nhược Liên, còn đem Tào Kim Linh vào lãnh cung?”Hắn nâng i, không phủ nhận,“Các nàng phạm vào thứ không nên phạm vào, theo lý nên đã bị trách phạt.”“Theo như lời Hoàng thượng các nàng phạm vào thứ không nên phạm vào, không phải liên quan đến ta đi?”“Nhan nhi tin tức thật là nhanh nhạy.”

hoàng hậu bị vứt bỏ